banner  

Những người hùng thầm lặng

Thứ ba, 10/08/2021

Ngày 17/7/2021, chúng tôi nhận được tin nhắn trên “Nhóm việc cần làm ngay” của GDT từ chị Liễu “Tụi chị mới hay tin Kha tổ Mộc ráp bị dương tính COVID-19, tụi chị đang làm việc với chính quyền, khoảng 11:30 chúng ta sẽ họp lại nhé”. Đây là phát pháo đầu tiên bắn vào thành trì kiên cố mà GDT của chúng tôi dầy công xây dựng ngay từ những ngày đầu mùa dịch COVID-19, mở màn cho tất cả những căng thẳng, vất vã, lo âu, hoảng hốt cho chuỗi ngày phía sau. 

Tất cả vẫn chưa dừng lại ở đó khi số ca dương tính cứ tăng lên 2 ca, 3 ca, rồi 8 ca…., số ca nhiễm này được phát hiện nhờ chị Liễu - Chủ tịch HĐQT công ty đồng ý chi phí test cho tất cả anh em CB-CNV NM2. Hốt hoảng, sợ hãi hiện lên trong ánh mắt của Ban lãnh đạo (BLĐ) có mặt tại thời khắc đó là chị Huyền, chị Diệp, anh Tình, Mai… vạn vật như dừng lại, không ai nói với ai tiếng nào trong khi anh em công nhân thì hoang mang đến tột cùng, mình bị F0 ư? thật sự bị nhiễm COVID-19 rồi sao?... bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía các anh chị lãnh đạo…., Thật may sau đó, chị Mai - TP.HCNS đã bình tĩnh trở lại, lấy bộ đồ bảo hộ mặc vào, rồi nhờ các chú bảo vệ tiếp tục hướng dẫn cho anh em giữ trật tự, xếp hàng giãn cách để test tiếp. 

Lúc này gánh nặng đang oằn trên vai các anh chị BĐH như được tháo gỡ khi nhận được sự quan tâm và chỉ đạo kịp thời những việc cần phải làm NGAY từ chị Liễu - vị “Thuyền trưởng” của chúng tôi. Mọi việc được sắp xếp, guồng máy vận hành như thông suốt trở lại, ai vào việc nấy, các anh chị lãnh đạo động viên anh em hãy bình tĩnh, tất cả đã có công ty lo cho anh em. Khi nghe lời đó từ BLĐ, mọi người đã nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của anh em công nhân. Họ như được tiếp thêm sức mạnh trút được gánh nặng “ngàn cân” trên đôi vai nhỏ bé của mình. 

Trọn ngày mệt nhoài cả về thể xác lẫn tinh thần do phải sắp xếp cho 12 ca F0 ở lại trong khu nhà nghỉ của công ty; lo cho anh em từng cây quạt, từng tô mì, từng chai nước; gọi điện nhắn tin cho số anh em ở nhà, liên hệ nơi phun khử khuẩn trong công ty… xong thì trời cũng đã chập choạng 12h00 đêm các anh chị lãnh đạo mới về đến nhà đem theo những giọt nước mắt, có sự run rẩy và sự lo âu còn sót lại trong ngày. Điều này dễ hiểu bởi chính các anh chị cũng có gia đình, có các con còn nhỏ và nhỡ như bản thân chẳng may bị nhiễm rồi lây lan cho chính người thân của mình thì sự việc sẽ ra sao? Tất cả chỉ diễn ra trong âm thầm và lặng lẽ, cứ như tự mình độc thoại với chính bản thân mình mà chưa có câu trả lời.


hanhcovid
Các anh em F0 mỗi người đứng 1 góc, ai cũng lo âu, căng thẳng. Ảnh: Thùy NS.

Một ngày mới lại bắt đầu, mặt trời đã nhô lên cao, ánh bình minh rực rỡ đem theo những niềm hy vọng mới. Tinh thần đã sảng khoái hơn, các anh chị trong Ban lãnh đạo tiếp tục hành trình công việc mới của mình như chưa từng có ngày hôm qua bằng một tinh thần quả cảm, ý chí kiên cường với khát vọng mạnh mẽ là sẽ chiến thắng được con COVID-19 vô hình kia.

- Chị Liễu tự mình tìm tất cả các tư liệu có liên quan đến F0 ở nước ngoài, tự dịch ra và tóm tắt thật ngắn gọn sao cho dễ hiểu nhất để anh em chúng tôi hướng dẫn cho công nhân biết cách chăm sóc sức khỏe, vì chỉ có tự mình làm Chị mới yên tâm.
- Bác sỹ Lợi tư vấn sức khỏe, đưa ra danh mục các loại thuốc cơ bản nhất khi đi cách ly phải đem theo.
- Lập nhóm chăm sóc sức khỏe, danh sách các săn sóc viên, người đi mua đồ tiếp tế cho anh em trong khu cách ly.v.v…


hanhcovid1
Các F0 chuẩn bị hành trang lên đường đến khu cách ly với nụ cười hiện lên trên khóe mắt vì “mọi việc đã có công ty lo”. Ảnh: Châu BB.

Công việc ngập đầu, quay cuồng, đặc biệt trong mùa dịch việc đi lại trở nên khó khăn nên tất cả phải làm việc online. Ôi! khó khăn chồng chất khó khăn, thế mà không ai nản lòng, ai cũng như chú ong chăm chỉ hút mật đem chút vị ngọt cho đời.

Ngày đầu vào khu cách ly, do chưa có kinh nghiệm chuẩn bị nên thiếu đủ thứ đồ, những cuộc điện thoại gọi về cứ liên tục, “chị ơi em thiếu thuốc hạ sốt”, “em thiếu mì tôm”, “khu cách ly nóng quá mà em có con nhỏ cho em cây quạt được không?”, “em không có băng vệ sinh”, “em không có quần nhỏ vì em đưa con đi khám bệnh rồi bắt vô khu cách ly luôn”…hic..hic..., chúng tôi chỉ biết cười ra nước mắt vì vừa thương vừa cảm nhận được khoảng cách giữa mình và các chị em như không còn tồn tại nữa. Thế là danh mục các vật dụng cần thiết khi đi cách ly được gấp rút hoàn thành và được gửi cho mọi người không lâu sau đó. 

Các vật dụng, thức ăn cần mua được chị Huyền, chị Diệp, Thảo tập hợp gởi cho bộ phận hậu cần gồm chị Thanh WWS, anh Nghĩa, chị Bình, Trâm, Hạnh và anh Thành kỹ thuật.v.v.., Sau khi thuốc men, thực phẩm, đồ đạc được tập hợp ở công ty xong, giờ ai sẽ là người đem đi, vì khu cách ly khá xa và nằm rãi rác. Có người ở trường tiểu học quận Gò Vấp, có người ở bệnh viện dã chiến quận 2, quận Thủ Đức, có người đang cách ly tại nhà… Ai sẽ là người đem đồ đi tiếp tế đây? Câu hỏi chưa kịp bật ra thì đã có người chủ động xung phong làm việc khó khăn này. Đó là anh Thành - Kỹ thuật tổ Mộc ráp NM2, anh cứ như con thoi chạy hết chỗ này đến chỗ nọ nhận đồ, mua đồ để gửi vào khu cách ly cho anh em. 


hanhcovid3
Nguyễn  Đình Thành - anh shiper giao hàng mùa dịch dễ thương nhất quả đất. Ảnh: GDT

Những ngày tiếp theo mọi việc có vẻ tạm ổn và đi vào quỹ đạo vì đã tổ chức được một đội ngũ săn sóc viên chuyên lo việc hỏi thăm, chia sẻ, động viên các ca F0. Ai cũng thở phào nhẹ nhõm, cứ ngỡ rằng sẽ được đặt lưng xuống cái giường êm ái ngủ 1 giấc thật đã…, thế nhưng vị “Thuyền trưởng” của chúng tôi lại không ngủ yên giấc, cứ trằn trọc lo lắng “Tại sao chị lùng sục khắp nơi, liên hệ đủ mọi cách để tìm mua vắcxin về chích cho anh chị em trong công ty, nhưng tiếc thay tất cả các câu trả lời nhận được đều là nguồn vắcxin COVID-19 hiện nay toàn bộ do chính phủ quản lý, chưa bán lẻ ra bên ngoài, chị phải làm sao để cho tụi em được an toàn, chỉ có chích ngừa thôi tụi em à!”.

Chúng tôi ngơ ngác rồi lại vỡ òa trong niềm hạnh phúc, chúng tôi quá may mắn khi được làm thủy thủ trên con tàu GDT. “Sếp lớn” của chúng tôi đã bằng tất cả khả năng của mình cộng với sự quan tâm của chính quyền dành cho công ty vì sự uy tín và sự đóng góp vào ngân sách trong suốt thời gian thành lập đến nay. Sau cùng, chúng tôi đã được xếp lịch chích ngừa cho tất cả các thành viên của mái nhà chung GDT, không có niềm hạnh phúc nào hơn.

Ngày 31/7/21: Một ngày đáng nhớ:
- Chưa đến 7h00, chúng tôi đã có mặt tại Trường tiểu học An Hội (theo đúng lịch thì 7h30), màu áo GDT đã lấp đầy khoảng trống của sân trường, những gương mặt rạng ngời nói nhỏ với nhau “Hạnh phúc quá, hôm nay tụi mình được chích ngừa, thiệt biết ơn chị Liễu quá!”.

- Bắt đầu từ 8h00, từng tốp nhân viên theo sự hướng dẫn vào vị trí ngồi để nghe tên lên làm thủ tục chích ngừa, mỗi gương mặt 1 suy tư: Mình ở NM2 được chích ngừa còn các anh chị trên BD thì sao nhỉ? Đâu đó tôi nghe 1 giọng nói cất lên “Đừng lo, chị Liễu sẽ không bỏ rơi ai đâu, chị sẽ lo cho tất cả mà”, câu nói thật nhỏ nhưng âm thanh của nó cứ vang vọng mãi trong lòng tôi.

- Buổi trưa trời nắng gắt, chúng tôi mồ hôi nhễ nhại, chỉ ngồi đợi đến lượt chích mà còn chịu không nổi cái nóng, thì những bác sỹ, những anh chị tình nguyện viên trong bộ đồ chống dịch còn khổ sở biết nhường nào… Hy vọng chai nước, cái bánh bao nhỏ xíu mà chúng tôi chạy khắp các cửa hàng mua được sẽ làm ấm lòng những y bác sỹ, tình nguyện viên ở điểm chích ngừa.
- Khoảng 10h30, “Sếp lớn” của chúng tôi xuất hiện, sếp bị bệnh mà vẫn không chịu nghỉ ngơi, từ quận 7 xa xôi vẫn phải tự mình đến điểm chích ngừa kiểm tra mới yên tâm. Thiệt là yêu Sếp quá đi thôi!

hanhcovid4 
“Thuyền trưởng - Lê Hải Liễu” cùng Ban lãnh đạo công ty gỗ Đức Thành chụp ảnh với Phó chủ tịch Đỗ Anh Khang, người phụ trách về chích ngừa COVID của Q.Gò Vấp - Ảnh: GDT.

- Cầm tờ Giấy xác nhận đã tiêm vắc xin phòng COVID-19: AstraZeneca, K00B, ai nấy trong chúng tôi đều lâng lâng niềm vui sướng, vậy là mình được chích ngừa mũi 1 rồi đó nha, vắcxin ngoại luôn đó!
Cung bậc cảm xúc của chúng tôi cứ như cung bậc của những nốt nhạc, có nốt trầm, nốt bổng…, tận đáy lòng chúng tôi xin gửi lòng biết ơn và trân trọng những hy sinh lặng thầm mà “Thuyền trưởng - chị Lê Hải Liễu”, Ban lãnh đạo, bác sỹ Lợi, các anh chị săn sóc viên, anh Thành shiper… đã âm thầm đem đến cho chúng tôi niềm hạnh phúc lớn lao giữa mùa dịch COVID-19 này. 
Chúng tôi luôn cầu mong điều tốt đẹp nhất sẽ đến với “Thuyền trưởng”, Ban lãnh đạo và tất cả các anh chị em của GDT. Hy vọng sau cơn mưa trời sẽ sáng, mọi thứ sẽ ổn vì chúng tôi luôn được yêu thương!


Trương Hồng Hạnh

 

Ý kiến bạn đọc