banner  

Trở về

Thứ sáu, 23/09/2022

Tôi đầu quân cho Công ty Đức Thành từ những ngày đầu tiên chân ướt chân ráo mới ra trường và có cơ hội được làm việc với bác Ba, người đàn ông không chỉ nhạy bén trong kinh doanh mà còn có tình thương anh em công nhân vô bờ bến.

Bác để ý từng li từng tí đến đời sống CB-CNV. Nghĩ đến bác, tôi luôn nhớ đến cử chỉ ân cần khi bác tặng tôi cái điện thoại Nokia 3210 hồi năm 1997. Không biết có ai từng nhớ lại những năm cuối của thập niên 90, khi chiếc điện thoại di động còn là sản phẩm xa xỉ, thật khó với tới đối với một nhân viên mới ra trường như tôi. Cầm chiếc điện thoại nhỏ bé xinh xinh trong tay mà tôi cứ ngỡ như trong mơ. Rồi với con mắt của người nhìn xa trông rộng, luôn lo lắng cho nhân viên, bác Ba cứ hối thúc tôi tích lũy tiền mua đất, nhưng khi đó tôi đâu biết mua để làm gì vì đã có nhà của ba mẹ. Sự ân cần của bác Ba ngày ấy cứ in sâu trong tâm trí tôi.

Không chỉ lo cho tôi, bác Ba và Ban điều hành còn lo lắng cho mọi anh chị em trong công ty. Đến nay, hầu hết các anh chị em trong công ty đều có nhà cao cửa rộng, nhờ sự hướng dẫn và hỗ trợ vật chất từ bác Ba và Ban điều hành Công ty Đức Thành thời ấy.

 hinh_iso_9001-2000

Bà Diệp đứng thứ 2 từ phải qua trong lễ đón giấy chứng nhận ISO

Hổ phụ sinh hổ tử, sự quan tâm lo lắng cho CB-CNV đã truyền từ CHA sang CON - chị LÊ HẢI LIỄU. Đó là người con gái kế thừa không chỉ sự nhanh nhạy, thông minh, quyết đoán của cha mà còn giống hệt ông ở sự quan tâm lo lắng cho đời sống CB-CNV. Làm việc ở Đức Thành, nhân viên không bao giờ bị nợ lương, dù chỉ 1 ngày. Từ một nhân viên kinh doanh, tôi đã được đề bạt vị trí phó phòng và sau đó làm trợ lý cho chị Lê Hải Liễu. Ở vị trí này, tôi được chị Liễu chỉ dạy từng câu chữ khi soạn thảo văn bản, cách viết thư trả lời khách hàng đến cách đối nhân xử thế với mọi người. Bận rộn trong công việc là thế, nhưng chị Liễu vẫn luôn dành thời gian lắng nghe những tâm tư tình cảm của chúng tôi. Tôi không thể nào quên được hình ảnh chị và tôi chở nhau trên chiếc xe Honda Cub 81 ngày xưa để đi xem căn chung cư mà tôi định mua…

Sau đó vì nhiều lý do cá nhân, tôi rời Đức Thành, đầu quân cho nhiều doanh nghiệp nhà nước, công ty nước ngoài. Nhưng có lẽ “duyên” với Đức Thành chưa dứt nên tôi lại có dịp quay trở lại làm việc ở công ty sau 13 năm. Những ngày đầu trở về tôi thật sự bỡ ngỡ với sự phát triển vượt bậc của công ty so với suy nghĩ ban đầu… Từ một công ty TNHH, nay đã phát triển thành công ty cổ phần, niêm yết trên sàn chứng khoán HOSE của TP HCM, với mã chứng khoán GDT luôn xanh và được các nhà đầu tư săn lùng.

Đức Thành bây giờ đã có hàng ngàn lao động, doanh số tăng gấp nhiều lần so với ngày tôi rời đi. Tất cả đã thay đổi rất nhiều, theo hướng phát triển bền vững của một doanh nghiệp có bề dày lịch sử. Bên cạnh đó, văn hóa công ty vẫn giữ được nét đặc trưng là Ban điều hành luôn xem CB-CNV như “anh chị em, con, cháu ruột thịt”, còn CB-CNV xem công ty như ngôi nhà thứ 2 của họ.

Trở về công ty và được đề bạt chức vụ cao hơn - là một thành viên trong Ban điều hành - tôi hiểu trách nhiệm của mình cũng nặng hơn. Tôi thấy bản thân còn có nhiều khó khăn khi nghiệp vụ chuyên môn về sản xuất còn thiếu, kỹ năng quản lý còn phải học hỏi. Trên hết, tôi hiểu mình phải cố gắng giữ gìn bản sắc văn hoá công ty đã được bác Ba, chị Liễu và các anh chị lãnh đạo đi trước gầy dựng suốt 30 năm qua.

Đó là về mặt đối ngoại: Xem khách hàng, nhà cung cấp là đối tác chiến lược, giải quyết mọi vấn đề trên tinh thần win-win (đôi bên cùng có lợi). Về mặt đối nội: phải xem tất cả mọi nhân viên như người thân ruột thịt của mình. Một trong những việc tôi coi trọng nhất là học cách đối nhân xử thế với những người lao động xung quanh mình…

Nhờ đã từng được tích lũy kinh nghiệm trong môi trường làm việc của công ty đa quốc gia nên khi trở về công ty tôi có cái nhìn đa chiều hơn để đóng góp ý kiến cải tiến công việc. Tuy nhiên quá trình trở về cũng không hề giản đơn. Đôi lúc tôi cũng muốn buông xuôi nhưng với quyết tâm vượt qua trở ngại, tôi đã được mọi người đón nhận khi mở lòng với tất cả mọi người. Giờ đây, ngôi nhà Đức Thành đã được “xây dựng” trong tim tôi, tình thân của mọi người đã chảy trong máu huyết tôi. Tình thân này là sợi dây vô hình gắn kết tôi với Đức Thành, giúp tôi vượt qua những lúc mệt mỏi, khó khăn trong công việc.

Ngọc Diệp

Ý kiến bạn đọc